Anh, anh không biết ghen à? Chồng đang mải đọc sách gẩng lên nhìn vợ rồi im lặng khiến vợ tức điên. Cái thái độ "không bắt mồi" ấy thật đáng ghét. Vợ hờn giận tua một tràng dài: Anh nghĩ em không có ai để ý, không có ai thèm ngó ngàng tới nữa chứ gì?
Chia sẻ thêm, bà Nguyễn Thị Nụ (63 tuổi, mẹ Bình) cũng cho biết, vợ chồng con trai kết hôn đã nhiều năm, có 2 con gái. Trước khi xảy ra vụ việc, Bình mua cho vợ xe máy mới, rồi cả 2 đi Vũng Tàu du lịch. Theo bà Nụ, sau khi tấn công vợ, Bình kiếm dây cột vào chỗ chém, cầm máu cho chị T. "Bình ôm vợ vào lòng rồi nói anh xin lỗi, anh sai rồi.
23-12-2018 - Read Chap 1 Gả Cho Dư Gia from the story Vợ À Anh Sai Rồi Tha Lỗi Cho Anh - Mèo Con Tai Cụp [貓耳朵] by meocontaicup (貓耳朵) with 29,590 reads. tổngtài, sủngngượcsủ
Mình đoán họ là 1 cặp vợ chồng, anh chồng mặt nhìn rất dữ tướng, xăm kín cả 2 tay, mặc bộ quần áo adidas, đằng sau là chị vợ mặc quần áo phông với quần ngố và bụng bầu tầm 4-5 tháng …Chị vợ cứ mỗi lúc lại khóc to hơn, cứ ngồi sau cầm giấy ăn lau nước mắt
Tôi còn chưa nói hết câu, vợ tôi đã nhảy dựng lên thề thốt: "Em thề khi lấy anh em còn trinh nguyên. Anh phải tin em chứ". Tôi chỉ biết im lặng vì dù sao mọi thứ cũng là sự đã rồi. Nhưng tôi ghét thái độ giả dối của người đàn bà mà mình gọi bằng vợ.
Vợ À, Anh Sai Rồi! Chương 22: ⋅ CÃI LÍ Sáng hôm sau Như những gì anh đã định thì cô sẽ theo anh sang Mỹ, cô vẫn yên giấc trên giường, có thể nói là lúc có anh bên cạnh cô nhanh chìm vào giấc ngủ nhưng bây giờ cô chỉ có một mình trong căn phòng hơi lạnh này nên cô ngủ rất trễ.
Anh sai rồi! Chương 22. Vợ ơi, đừng đi nữa! Anh sai rồi! Đùng', đầu Dương Họa Y nổ tung nhưng cô vẫn gắng gượng vờ như không Sao cả. Gọi anh á? Đùa nhau! Vợ chồng trên danh nghĩa, kết hôn ba năm chỉ gặp nhau đúng ba lần và vừa mới kí xong thỏa thuận ly hôn để trở
MfT0Mwc. " Honey à sống vui quá quên mất việc rồi à - JD " Đọc xong cô nhíu mày. Sao hắn ta biết. Nhanh chóng xoá đi rồi bĩnh tĩnh bước vào phòng. Ả thấy cô đi vào thì như một người điên lao đến. Ả chưa kịp chạm đến cô thì cô bị một cánh tay kéo qua đập vào lòng ngực hắn. Biết đã đụng vết thương, cô nhanh chóng quay lại xem. Vết băng quấn quanh đã ứa máu. Nhìn vết thương mà lòng cô đau lên. Khuôn mặt lạnh lùng quay nhìn sang Lâm Oanh Linh. Thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của cô ả bất giác run người. Nhưng vẫn không chịu thua quát - Con tiện nhân này!! Mày cút đi cho tao. Mày tránh xa Hàn Phong ra. Cô định bước lên tát ả thì hắn đã nhanh hơn một bước. Chát!! Tiếng vang chói tai. Ả ngả nhào xuống đất cũng có thể thấy hắn dùng sức cỡ nào. Hắn gằn giọng - Tôi đã cảnh cáo nhưng cô không nghe. Cút. Ả hét lớn - Anh vì con tiện nhân này mà đánh em. - Hừ. Cô một câu hai câu đều nói tôi là tiện nhân ! Sao không coi lại bản thân mình. Cô cũng không phải nhắm vào chiếc ghế Hàn phu nhân sao ? - Haha cô đừng nói cô không phải vì tiền bám đại gia sao ? - Ả khinh bỉ cười lớn nói Cô vẫn bình thản mỉm cười - Trên đời ai chả ham tiền. À mà tôi với Hàn Phong kết hôn rồi. - Mày nói dối. Mày nói dối. Hàn Phong yêu tao. Hàn Phong là của tao. Ả chưa nói xong bị một đám người của hắn lôi ra ngoài. Hắn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Cô cũng ôm hắn, nhớ đến vết thương còn chảy máu. Cô nhẹ đẩy hắn ra rồi để hắn ngồi trên giường nói - Anh nằm đây xíu em đi gọi bác sĩ. - Không cần. Anh không sao. - Ngồi im cho em. - Vâng bà xã đại nhân. - hắn giả bộ nghiêm túc. Cô bật cười bước ra ngoài. Thấy cô đã bước ra ngoài hắn mới cầm điện thoại lên gọi cho anh đó. Chốc lát một đoàn bác sĩ bước vào phòng kiểm tra cho hắn. Bác sĩ đưa kết luận - Miệng vết thương chỉ nứt ra nhưng Hàn phu nhân đừng lo. Chỉ cần bôi thuốc rồi băng bó kĩ lưỡng sẽ hồi phục thôi. - Umk - Vậy tôi đi trước. - nói xong một đoàn kéo nhau đi. - Haizzz! - Hắn thở dài - Sao ? - cô trợn mắt nhìn hắn. - Bà xã đại nhân à !! Đừng giận mà. - hắn làm nũng - Anh sẽ cẩn thận mà. - Mai mốt không được như thế nữa. Gật gật. Hắn gật đầu lia lịa. - Haizz ! - lần này là cô thở dài. - Bà xã à ! sao thở dài vậy ? - hắn hỏi - Hừ ! Không phải tại anh sao! Chứ sao bọn họ nhìn anh với em rồi cười. Họ còn nói vận động quá mạnh, người thì cười cười. - vừa nói mặt cô lúc đen lúc đỏ - Vậy thì ta thử đi.!! Coi vết thương có nứt không? - hắn cười tà - Anh biến đi. - cô thẹn quá hoá giận Và sau đó căn phòng cứ vang lên một câu vợ à anh sai rồi !!! Cứ thế nguyên cả buổi sáng bệnh nhân tội nghiệp phải năng nỉ ỉ oi bà xã đại nhân . ❤️❤️❤️ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Mình giới thiệt tí • JD là người . Dạ đã nói xong cảm ơn mọi Ng đã lắng nghe phần giới thiệu về nhân vật mới của mình 😎💜
Là [C]bạn hay là [G]bè, mình cùng [Em7]nhau [Am]lè nhèCho [F]nhau câu vè câu [C]đối, bạn [G]ơi tôi đã [C]say rồiKẻ [C] thù ta là [G]đời, bạn [Em7] của ta là [Am]trờiĐêm [F]nay buông trời ôm [C]đất, vợ [G]ơi anh vẫn [C]chưa vềVợ [C] gọi ta là [G]bồng, đời [Em7]gọi ta là [Am]buồn Đêm [F]nay không cần đan [C]áoYêu quạt [G]mo yêu những [C]trưa hèDặm [C] đường xa [G]rồi [Em7] bỏ quên một [Am]điềuCông [F]ơn sinh thành nuôi [C]nấngMen rượu [G]cay quên bát cơm [C]đầyMột [C]ngày như [G]mọi ngày, đời [Em7]gọi ta cuộc [Am]vuiMai [F]sau khi đời thức [C]giấc những gì [G]thân yêu bỏ [C]đi rồiLà [C]rượu hay là [G]người, người [Em7]bỏ ta [Am]thật rồiĐêm [F]nay soi mình trong [C]chén, rượu [G]ơi ta đã [C]say rồiLà [C]rượu hay là [G]người, người [Em7]bỏ ta [Am]thật rồiĐêm [F]nay soi mình trong [C]chén, rượu [G]ơi ta muốn [C]quay vềLà [C]rượu hay là [G]người, người [Em7]bỏ ta [Am]thật rồiĐêm [F]nay soi mình trong [C]chén, vợ [G]ơi anh đã [C]sai rồi
Cô quay qua chỗ anh, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh cô bất ngờ, gương mặt cô đỏ ửng bao giờ anh nhìn cô như vậy đâu, cô quay đi chỗ lúc sau cô bước vào căn phòng của mình, anh cũng bước vào khiến cô giật mình - Tôi có phải ma đâu mà cô sợ dữ vậy - Anh- Anh còn hơn cả ma nữa kìa, tự nhiên đâu ra xuất hiện - côAnh dở khóc dở cười lắc đầu, đóng cửa phòng lại, anh hỏi - Cô thích piano từ khi nào? - anh- Ừm, từ khi còn nhỏ - cô- Là bao nhiêu tuổi? - anh- Sao hôm nay anh hỏi nhiều thế? - cô- Thì cô nói đi - anh- Thì 5 tuổi - côNói rồi anh bước vào nhà vệ sinh để tắm, trong căn phòng tắm anh thật chẳng hiểu tại sao anh lại muốn biết về cô nhiều hơn, cả cái vụ cô là hacker DN cái tên hacker DN là hacker Dạ Nguyệt đấy muốn biết vì sao cô lại làm hacker, tại sao cô lại giấu mà không cho ai biết? Bao nhiêu câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu anh và cái hình ảnh khi nãy cô mỉm cười thật tươi giác trong trái tim đang ấm áp, anh gạt bỏ tất cả hình ảnh đó ra khỏi xong anh bước ra ngoài, thấy cô đang nằm trên giường, tay cầm điện thoại nhắn tin với ai đó thì mặt anh tối sầm cô thì chẳng để ý gương mặt của anh mà vẫn nằm đó nhắn tin cho Bạch Thiên."Nguyệt Nguyệt à, cậu đã ở đâu mấy ngày nay vậy?" - Bạch Thiên" Tớ đang ở Mỹ " - cô" Với Thiên Hàn " - Bạch Thiên" Đúng vậy " - cô" Chừng nào cậu về? " - Bạch Thiên" Ngày mai tớ sẽ về "- côAnh bước lại giật lấy chiếc điện thoại của cô, nhìn thấy dòng tin nhắn cô đang nhắn với Bạch Thiên, anh gắt lên- Cô với tên này có quan hệ gì? - anh- Anh hỏi làm gì? Chẳng lẽ anh không có tai và không có não để tiếp nhận, tôi đã nói rất nhiều lần rồi - cô- Cô là người đã có chồng rồi đấy vậy mà vẫn nhắn tin với trai - anh Yên sao mà gắt dữ vậy anh - Thì sao, tôi với cậu ấy chỉ là bạn thôi mà, anh nói tôi thì sao không nhìn lại mình đi, anh cũng vậy đó thôi - cô- Cô nói cái gì hả? - anh- Anh là người đã có vợ mà lúc nào mở miệng ra cũng Hạ Giang, ả ta có gì hơn tôi chứ, chỉ có một thứ thôi đó là ả ta có được trái tim anh tôi thì không - cô- Cô...!- anhCô nói rồi giật lại điện thoại của mình đi ra ngoài, cô bắt taxi đi đến Thịnh Gia, thấy cô ngay lập tức cánh cửa mở ra, đương nhiên là phải mở rồi bởi cánh cửa này có khả năng nhận diện gương mặt đi vào trong, mấy người hầu đang làm việc ở ngoài vườn thấy cô thì chạy lại nói - Tiểu thư, chào mừng người đã về - người Ừm, chào mọi người con về rồi - côCô đi vào phòng khách của Thịnh Anh Đức lên tiếng - Con gái, con đây rồi - Anh Đức- Vâng thưa cha, con về thăm cha đây - côCô chạy lại ôm Anh Đức, ông trách con gái của mình - Con đi lâu như vậy không chịu về thăm cha gì hết, con còn kết hôn với Lãnh Thiên Hàn nữa chứ, hôn lễ của con ta không hề biết - Anh Đức- Con xin lỗi cha mà, với lại hôn nhân này cũng là do lời hứa giữa hai gia đình thôi chứ anh ấy có yêu con đâu - cô xịu mặt xuống- Cái gì??? Vậy thì cậu ta có làm gì con không? - Anh Đức- Dạ...!Có....!À không - cô- Sao vừa có vừa không, ta biết con gái ta đã chịu khổ cái gì rồi nè, con mau nói ta nghe - Anh Đức- Vâng, thật ra anh ấy chấp nhận kết hôn với con cũng chỉ vì lời hứa của mẹ anh ấy, anh ấy không hề yêu con mà anh ấy yêu một người con gái khác - cô- Trời, sao con lại ở bên tên đó - Anh Đức - Cũng vì con không muốn xa anh ấy - cô- Đứa con gái ngốc này, ta thì ở bên đây không thể giúp con được gì nhưng nếu tên đó làm con tổn thương hãy về nhà với người cha nuôi này hoặc hãy gọi cho cha,cha lập tức qua bên đấy xử đẹp tên đó - Anh Đức - Vâng - côĐúng vậy, cô là con gái nuôi của Anh lần qua MỸ du học năm cô 12 tuổi, cô vô tình gặp Anh Đức, do thấy cô dễ thương và hòa đồng nên ông nhận cô làm con nuôi, từ đó ông yêu thương cô như con vốn không có vợ nên từ lâu đã muốn có một đứa con nên khi ông nhận cô là con nuôi thì ông dành hết tình yêu thương cho cũng rất yêu thương người cha nuôi này, rất yêu một nơi nào đó...!Có một cặp nam nữ đang quấn quít bên nhau, người phụ nữ rên lên những tiếng thật ma mị, còn người đàn ông thì gầm gừ mãi cả những tiếng rên đó phát ra từ một căn phòng ở khách sạn bên Trung người phụ nữ này không ai khác chính là Hạ Giang - A...!Anh yêu à, mạnh...!Mạnh hơn nữa đi - Hạ Giang Yên Ôi mẹ ơi - Được rồi em yêu - người đàn ôngSau một hồi ân ân ái ái với nhau thì ả ta ngồi trên giường nhìn người đàn ông đang mặc áo vào, nói - Anh ta thật ngu ngốc, lúc nào cũng tin em sái cổ mà chẳng hề biết rằng em chỉ muốn lấy tài sản của anh ta - Hạ Giang- Bé yêu à! Em đang ở đây với anh đừng nhắc về hắn tài sản của hắn ta cũng sẽ thuộc về chúng ta thôi - người đàn ông- Vâng - Hạ Giang-Ở chỗ cô...!- Cha à, mai con phải về Trung Quốc rồi - Sớm vậy à - Anh Đức - Vâng - cô- Thôi được rồi, nhớ về với ta sớm nhé - Anh Đức- Vâng, à mà cha này, sau này nếu con muốn theo hắc đạo thì cha dạy con nha - cô- Để làm gì? - Anh Đức- Nha!!!! - cô- Lại giở trò nhõng nhẽo với cha được nếu sau này con có ý định đó thì người cha nuôi này đích thân dạy con - Anh Đức- Vâng ạ - côCô mỉm cười, chào tạm biệt mọi người rồi quay về khách sạn, mở cửa bước vào bên trong căn phòng, cô chỉ im lặng mà thay đồ mà lên giường đi tối của hai người vẫn im lặng, vẫn lạnh nhạt như lúc nào đó, buổi tối của hai người sẽ không còn có nhau, sẽ không còn sự im lặng như vậy nữa mà sẽ là buổi tối của mỗi người, sau này em và anh sẽ không ai nợ ai, em hứa với anh em sẽ không ở bên cạnh anh nữa đâu..
Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng " Con chào cha, con chào mẹ "" Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái." Chào con " - Lưu Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? " Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ." Anh con nó đi công tác rồi "" Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " Lưu Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến" Nguyệt Nguyệt à, ta muốn nói với con một việc "" Vâng, mẹ nói đi ạ "" Ta đã từng hứa với một người bạn rằng nếu hai ta sinh con gái thì hai đứa con gái sẽ là bạn thân của nhau, nhưng nếu là nam với nữ thì sẽ có hôn ước "Nghe đến đây cô dừng đũa, cúi gầm mặt " Con hiểu ý mẹ mà đúng chứ " " Con...!Con....!Không muốn đâu mẹ " " Mẹ đã hứa rồi với lại hôn ước cũng đã được định đoạt, con không đồng ý thì cũng vậy "" Nhưng mẹ à...!"" Mẹ không nói hai lời được, hai con rồi cũng sẽ yêu nhau thôi, con yêu à con đồng ý đi "" Được rồi mẹ à, con đồng ý "Bà mỉm cười lấy điện thoại ra gọi cho người bạn thân của mình " Alo, Diệp Diệp hả, con gái tớ đồng ý rồi "" Vậy sao, con trai tớ cũng vậy, chừng nào cho hai đứa nó gặp mặt đây " Yên à, Trịnh Xuân Diệp là mẹ của nam chính nha, còn cha nam chính tên là Lãnh Đàm Phong a Thế là ngày gặp gỡ đã được định đoạt, hai ngày sau Lãnh Gia qua Lưu Gia để gặp mặt con dâu tương diện trên người bộ đầm màu trắng, để lộ làn da trắng nõn mịn màng của mình" Con gái, con dễ thương xinh đẹp quá đi mất, bạn bè với mẹ con đã lâu nghe mẹ con nhắc đến con rồi, ta cũng đã xem hình của con nhưng thật không ngờ bên ngoài con còn đẹp hơn trong hình nữa "" Dạ, con cảm ơn dì "" Ngoan ghê "" Dạ "" À, Diệp Diệp con trai cậu đâu? "" Thằng bé có việc bận nên lát nữa mới mới nhắc thì đã tới rồi kìa "Từ ngoài cổng, Thiên Hàn mặt lạnh bước vào, ánh mắt Xuân Diệp như ra hiệu bắt buộc anh phải gượng cười chào hỏi " Chào hai bác "" Chào con, con cũng đẹp trai lắm đó nghe "" Vâng "" Rồi, con ngồi xuống đi "Đắc Thành nhìn Thiên Hàn từ trên xuống dưới, gật đầu tỏ vẻ hài giây phút nhìn thấy anh, tim cô lỡ một nhịp, chẳng lẽ cái này người ta hay gọi là yêu từ cái nhìn đầu không thèm nhìn cô lấy một lần làm cô hơi buồn, cô đi lên lầu, mở cửa phòng ra bước vào, nằm xuống giường, cô suy nghĩ " Tại sao tim mình lại...!Rốt cuộc mình bị gì thế này? Chẳng lẽ như người ta vẫn thường nói Yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? ".Cô cũng thắc mắc rất nhiều điều, liệu khi cô yêu anh cô có được hạnh phúc...!.
Bạn đang đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! của tác giả Mie리. Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Cô bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng" Con chào cha, con chào mẹ " " Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái. " Chào con " - Lục Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? - "Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ. " Anh con nó đi công tác rồi " " Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " - Lục Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy. " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến" Tiểu Nhi à, ta muốn nói với con một việc" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nông Kiều Có Phúc và Trùng Sinh Chi Thương Lam.
vợ à anh sai rồi